Thầy Ơi Em Ghét Thầy! Chương 2 /11 Con ma men Đản Đản Đinh Trạch đã nói với tôi từ trước, thầy giáo mới họ Chu này là một người chẳng hề đơn giản. Từ ngày đầu tiên biết anh ta đến hôm nay, tôi xem như tự mình đã hiểu được. Anh ta là một người t trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, từ đầu đến chân đều tản ra hơi thở đểu cáng.
Vì thế mà em viết thư cho thầy đấy. Thầy ơi! Em cũng mong, nhưng cái mong không nói thành lời đâu. Em mong khi thầy nhận được thư này đã hết hè, chúng em không còn lên nương cùng con trâu nữa. Em ghét cái hè. Vì nó làm chúng em xa thầy, bắt thầy phải về đồn công tác mà không dạy chúng em cái chữ nữa.
"Người thầy thơm quá, thơm gấp tỉ lần lũ con gái em từng gặp. Có thầy rồi em cần gì gái gú nữa." - Nó cắn lên hạt hồng nơi ngực phải của tôi, day day chán chê rồi nhả ra. - "Em muốn chịch thầy quá, thầy ơi."
Less than three hours after ESPN's Adrian Wojnarowski broke the news that Robert Williams is undergoing an arthroscopic knee procedure, the Celtics waived Bruno
3: Đáng ghét vẫn hoàn đáng ghét mà! 4:"Có gì đâu, bảo vệ vợ tương lai là nghĩa vụ của em." 5:"Cứ liệu hồn đấy, trêu em một lần, em hôn thầy một cái."
Mẫu 2 - THẦY ƠI! EM ĐÃ SAI … HAI LẦN! * Bối cảnh 1: - Màu chủ đạo: Nội - Sáng. Thầy thương các em như nhau, không ghét bỏ em nào, nhưng … thương đôi lúc cũng phải "cho roi cho vọt". Em không trách thầy chứ! + Nam: Dạ! Em sai, mà sai đến hai lần! Em nào dám trách
83B2h2. Edit Phu Dung Lần đầu tiên Phù Dung edit một câu truyện tình cảm pha lẫn hài hước như thế này, sẽ cố gắng và hy vọng mọi người sẽ có những phút giây đọc truyện thật vui vẻ, thoải mái. Truyện được post lại sau khi đã chỉnh một vài lỗi và đổi cách xưng hô thống nhất toàn bộ mạch truyện. Mong các bạn thông cảm ^^_mimi Đản Đản hai mặt Khi tôi vẫn còn muốn nằm nướng trên giường, thì bên ngoài con gà cất tiếng gáy thật đúng giờ như bị động kinh. Nó là con gà yêu quý của Dì Phương nhà ở đối diện, là bạn tốt của con người chúng ta, là ánh sao mai buổi sáng, và là cái loa phóng thanh của toàn bộ khu vực này. Tôi xin lỗi vì đã dùng từ quá văn chương để diễn tả nó. Trên thực tế, nói thẳng ra là nó chính là con gà trống, mỗi ngày không ngừng cất tiếng gáy đáng ghét đánh thức mọi người trong xóm này. Tiếng gà gáy ồn ào khiến tôi cảm thấy phiền không thể ngủ tiếp được. Từ trên giường phóng xuống mở cửa sổ, tôi nhặt vội mấy hòn sỏi nơi ban công chọi vào con gà đang làm ầm ĩ ngoài kia, làm nó sợ tới mức an phận không dám kêu la nữa. Giải quyết con gà phiền phức xong, tôi mới phát hiện bên ngoài đang mưa lất phất. Đây là cơn mưa đầu tiên khi bước sang mùa thu. Mưa dai dẳng không dứt, tiếng mưa rả rích khiến tôi không cưỡng được sự hấp dẫn của cái giường ấm áp, muốn vùi vào chăn tiếp tục ngủ nướng. Cho đến khi bên ngoài có tiếng đập cửa của ba tôi vọng vào “Đản Đản ơi! Dậy đi con, ba đã làm món trứng chiên Phù Dung mà con thích. Mau ra ngoài ăn, nếu không sẽ trễ học bây giờ…” Tôi miễn cưỡng cầm cái đồng hồ báo thức lên xem… My God! Chúng tôi học lúc tám giờ, mà bây giờ chỉ có sáu giờ rưỡi. Cần gì phải thức sớm như vậy, tôi có phải là chú gà trống đâu chứ! Tôi bực bội nằm trên giường lăn qua lộn lại vài lần, rồi mới chịu ngồi dậy, ho lên một tiếng như cố xua tan cơn buồn ngủ. Sau đó, mới ngọt ngào trở lời “Ba à, con đã dậy rồi, sẽ lập tức ra ngoài ngay. Ba trở về phòng đi, kẻo bị cảm lạnh đấy…” Vừa nói xong, tôi lấy vài bộ đồ từ trong tủ nhét vào chiếc cặp to đùng, rồi lấy bộ quần áo máng trên móc xuống thay. Tôi mặc cái áo màu hồng phấn hoa đào, kết hợp với chiếc váy da viền ren hình cánh sen. Nếu ba nhìn thấy, chắc chắn sẽ cảm động chết luôn! Vừa đẩy cửa ra, đã thấy ba ngồi chờ mình bên bàn ăn. Tôi tỏ vẻ ngoan ngoãn nở nụ cười, cúi đầu ăn từng miếng từng miếng món trứng chiên Phù Dung thơm phức mà ba đã chuẩn bị. Nói đến món trứng chiên Phù Dung, xém chút quên giới thiệu với các bạn Tôi tên làChuĐạm Đạm, là Đạm Đạm chứ không phải Đản Đản nhé! Còn về việc vì sao ba yêu quý của tôi vẫn thích gọi tôi bằng Đản Đản… Thì vấn đề náy quá sâu xa, thật sự hơi làm khó tôi rồi. Theo như lời ba kể lại, thì khi vừa sinh ra, đầu của tôi vừa vàng vừa nhỏ bé xíu bằng cái bát trứng chiên Phù Dung. Đây rõ ràng là một câu chuyện cười, tôi có chỗ nào giống với cái chén trứng chiên Phu Dung chứ? Vì vậy, tôi đoán rằng, lúc mẹ tôi còn sống có tên thân mật ở nhà là Đản Đản. Thế nên, kết quả tôi cũng được gọi như vậy luôn. Tuy nhiên, ngoại trừ ba tôi ra, nếu ai dám kêu tôi một tiếng Đản Đản, tôi sẽ không tha đâu! Ăn xong miếng trứng cuối cùng, tôi đặt bát xuống, khẽ mỉm cười “Ba, Con đi học đây! Hôm qua trước cửa trường của con mới mở một tiệm bánh bao, khi tan học con sẽ mua mấy cái về cho ba nếm thử…” Ba nghe vậy rất hài lòng, nói “Tốt lắm, nhưng con đừng mua nhiều quá, chúng ta ăn không hết đâu, ăn cho biết mùi là được rồi. Con mau đến trường đi, trong giờ học nhớ đừng phạm lỗi gì, biết không?” “Vâng, con chào ba!” Tôi thong thả bước ra khỏi cửa. “Đợi một chút đã, Đản Đản.” Ba bỗng nhiên đi đến cầm túi sách tôi lên ước lượng, sau đó nhướng mày hỏi “Nhóc con! Rốt cuộc mỗi ngày túi sách của con chứa thứ gì trong đó, sao nặng quá vậy?” Ôi mẹ ơi! Không biết tại sao hôm nay ba tôi tự nhiên nhớ tới chuyện này! Tôi nhanh nhẹn ôm chặt túi sách vào lòng, nói “Nặng gì đâu, con chỉ mang thêm mấy quyển sách về ôn bài, ba đừng lo lắng.” Nói dứt lời, tôi lập tức mở cửa ra vẫy vẫy với ba “Con phải đi đây, chào ba.” Khi chạy đến giữa sân thì tôi gặp dì Phương – chủ nhân của con gà ồn ào chết bầm kia. Bà đang thở hổn hển, đưa cho tôi một cái bánh quẩy, nói “Này, Đạm Đạm! Sao trông cháu gầy quá. Mỗi ngày ráng ăn nhiều một chút, thì cơ thể mới cao lơn lên được. Rồi mai mốt thi vào một đại học tốt, để cha cháu nở mày nở mặt với xóm giềng.” Tôi ngại ngùng lễ phép cười cười “Đó là chuyện đương nhiên… Cháu cám ơn dì Phương.” Thi đại học à, việc này thật sự muốn làm khó tôi mà. Chú ở nhà bên cạnh không biết xuất hiện từ lúc nào cũng góp lời “Thi vào đại học đối với Đạm Đạm chắc dễ như trở bàn tay. Nếu con gái chú cũng học giỏi, và biết quan tâm săn sóc người khác như Đạm Đạm đây, thì đời chú đã cảm thấy quá thỏa mãn rồi.” “Ha ha ha….” Lòng tôi có cảm giác trống rỗng, đi như lướt ra khỏi sân lúc nào không hay. Sau đó, tôi chạy một mạch như điên đến siêu thị nhỏ nơi góc đường, không thèm quan tâm đến ánh mắt hằn học của gã trẻ tuổi đứng sau quầy thu ngân, vội vàng vọt vào trong. Tôi cởi chiếc áo màu hồng, sau đó lấy từ trong túi sách ra cái áo có in hoa cùng áo khoác ngoài mặc cả vào, đổi cái váy ren da bò thành quần Jean bó sát. Cuối cùng tôi ngắm mình vào gương mấy cái, rồi lười biếng đi đến chỗ gã Tóc đỏ, chẳng thèm liếc một cái, cướp luôn chiếc kẹo bắp trên tay hắn. Gã Tóc đỏ hung hăng nhìn tôi, nói “Này, Chu Đạm Đạm! Cậu có biết mình giỏi nhất là gì không?” Tôi quá hiểu câu châm ngôn Miệng chó làm sao mọc được ngà voi’, cố tình làm ra vẻ yếu đuối “Người ta giỏi nhất chính là việc học chứ gì nữa.” “Xì…” Hắn xì một hơi rõ dài, nói “Cậu hả? Giỏi nhất chính là làm ra vẻ đáng thương.” “Người ta không thèm nói chuyện dư thừa với cậu nữa, người ta phải đi học rồi.” Tôi làm ra vẻ tội nghiệp, vẫy tay với hắn, rồi từ từ đi đến trạm xe. Sau lưng còn mơ hồ nghe được tiếng lầm bầm giận dữ của gã Tóc đỏ “Nhìn cái tướng đáng ghét như thế, mà mẹ tôi nói phải lấy nó làm tấm gương noi theo? Hừ! Còn cho rằng nó là mẫu nàng dâu lý tưởng nữa.” Nếu đó là sự thật… Obama cũng có thể hát Opera! [1] Tôi rất muốn có ý kiến với nội quy tám giờ học thì bảy giờ ba mươi phải có mặt tại trường. Ý kiến của tôi là Không cần quan tâm đến cái quy định khác người đó. Nếu tám giờ vào lớp, thì tám giờ tôi sẽ có mặt. Nhắc đến trường học, tôi không ngại xấu hổ mà khoe khoang một chút Nhất Trung là một trường trung học danh tiếng nhất ở thành phố A này. Nơi đây đã đào tạo ra những nhân tài lẫy lừng như Các nhà lãnh đạo quốc gia, các nhà khoa học, các nhà văn, nhà thơ… Dĩ nhiên, một trường học nổi danh như thế cũng thu hút rất nhiều thành phần con ông cháu cha, dùng tiền để mua lấy bằng cấp cho mình. Vì vậy, Nhất Trung cũng đồng thời đào tạo một đám những thành phần cặn bã. Bạn thân của tôi – Lăng Linh thường cảm thấy khó hiểu. Bởi vì, trong nhân loại còn có một loại người không thể phân biệt được họ là nhân tài hay là người vứt đi. Kẻ đó chính là tôi! Tôi không mang theo dù, bước chầm chậm trong mưa phùn, thật nên thơ vô cùng. Không phải vì tôi ngại đón xe buýt mà lội bộ đến trường. Tôi làm vậy vì mình là một cô gái ngoan hiền có tâm hồn thi sĩ. Nhưng làm nhà văn thường không có kết quả tốt. Mưa càng ngày càng nặng hạt, tôi chỉ còn cách nép vào mái hiên chờ mưa tạnh. Trong lúc tôi đứng yên lặng thưởng thức mưa rơi, thì một chiếc xe nhẹ nhàng lướt qua, bỏ lại phía sau một làn gió mát và… một vũng bùn màu vàng văng tung tóe lên chiếc quần Jean yêu quý của tôi. Tôi giống như một con trâu rừng đang phun ra lửa, giận dữ nhìn chăm chú biển số của chiếc xe màu đen kia, ghi nhớ kĩ trong lòng. Đối với chuyện vừa xảy ra, tôi chỉ có thể ngửa mặt lên trời hét to “Trời không giúp con thì thôi, nỡ lòng nào làm con mệt tâm trí, còn đừ luôn cả người nữa… a…” * * * Cuối cùng đến tám giờ mười bảy phút, tôi cũng có thể lê bước chân tàn tạ tới ngôi trường thần thánh. Vào lúc này, toàn trường đều im lặng, chỉ còn một mình tôi… kéo từng bước chân rã rời đến lớp sáu, khối cấp ba. Đi đã lâu cũng thấm mệt, tôi lấy tay lau những giọt nước dính trên tóc, mất kiên nhẫn đẩy cửa lớp học ra đi về chỗ ngồi của mình. Trong lớp yên lặng một cách kì lạ. Trong lúc tôi đang nghi hoặc, thì sau lưng bất ngờ có một giọng nam vang lên “Em là Chu Đạm Đạm phải không?” Tôi quay lại, thì thấy một chàng trai trẻ mím môi, không biết đang vui hay đang giận. Trên tấm bảng đen sau lưng anh có viết hai chữ rất đẹp và cứng cáp Chu Dật. Lăng Linh liên tục nháy nháy mắt ra hiệu, nhưng tôi không hiểu ý. Vì vậy tôi lạnh lùng hỏi “Anh là ai vậy?” Chàng trai đứng trước bảng đen nhìn xuống, một đôi mắt phượng mỏng manh, giọng nói đầy thu hút “Tôi là giáo viên Ngữ văn mới, kiêm chủ nhiệm lớp của em.” Anh ta dừng lại một chút, khóe miệng hơi nhếch lên “Chu Đạm Đạm, em đến muộn gần nửa tiết, để tránh ảnh hưởng đến các bạn khác, mời em ra đứng ngoài hành lang.” Bắt đứng ngoài hành lang? Tôi trợn mắt không thể tin nổi, cảm giác vừa mất mặt vừa giận dữ không biết từ đâu ùa về. Cái này có được xem như là đòn ra oai đánh phủ đầu của lão thầy giáo chủ nhiệm mới không? “Thầy ơi! Thầy không biết loại hình phạt này chỉ thích hợp với những học sinh tiểu học thôi sao?” Tôi lên tiếng phản đối. Cái tên gọi là chủ nhiệm lớp không hề có phản ứng gì, nói “Tôi không biết, mời em lập tức đi ra ngoài, để tôi còn phải tiếp tục dạy.” Tôi trợn mắt há mồm… Trời ơi! không thể tin được, tôi bị anh ta đuổi cổ ra khỏi lớp! [1] Obama Tổng thống Mỹ. Opera Loại nhạc chính kịch, thường đuợc ví là dòng nhạc sang trọng và được giới chuyên môn đánh giá rất cao.
Contents1 Giới thiệu Truyện Thầy Ơi, Em Ghét Thầy2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Thầy Ơi, Em Ghét Thầy “cập nhật ngày 12/06/2023“ Trọn bộ Thầy Ơi, Em Ghét Thầy Full tập được cập nhật mới nhất ngày 12/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Thầy Ơi, Em Ghét Thầy 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Thầy Ơi, Em Ghét Thầy Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 12/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Thể loại Đô thị tình duyên tình hữu ý, ngược luyến tình thâm, tình yêu thầy trò, gian tìnhTác phẩm phong cách Thoải máiNhân vật chính Chu Đạm Đạm, Chu Dật ┃ Cùng với Lăng Linh, An NhượcEdit ZennyDBeta Thảo My, MimiConvert Tàng thư viện Từ lúc Chu Dật dạy học cho tới nay, tâm nguyện duy nhất của anh là giết chết tại chỗ tiểu quái vật Chu Đạm Đạm. Từ lúc Chu Dật dạy học cho tới nay, tâm nguyện lớn nhất của Chu Đạm Đạm là có thể đánh cho lão quái vật Chu Dật này hiện nguyên hình. Trải qua đại chiến 300 hiệp, Chu Dật mệt mỏi, Chu Đạm Đạm cũng muốn nghỉ đi ăn, vì thế hai người bọn họ quyết định đình chiến, giải quyết trong hòa bình. Vì vậy có thể nói rằng, Chu Đạm Đạm lấy anh là để nhân gian bớt đi một tai họa. [Trích lời thoại] Tôi vừa kéo tay ai đó vừa hoảng hốt kêu “Chu Dật!” Người nào đó điềm nhiên bất động, trả lời “Gọi là thầy Chu.” Tôi cười nói “Thật ra hai chúng ta là đồng tính luyến ái đó.” “……” ”Đừng vội, thầy họ Chu, em cũng họ Chu, chẳng phải đồng tính cùng họ luyến ái thì là gì?” Một học trò Chu Đạm Đạm cực kỳ vô sỉ, một thầy giáo Chu Dật âm hiểm gian trá. N năm sau, giáo viên và học sinh trường Nhất Trung mỗi khi nhớ tới hai người này, đều nhắc đến ba chữ Quá đẹp đôi! Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Trọn bộ Truyện Thầy Ơi, Em Ghét Thầy “cập nhật ngày 12/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment
Skip to contentGiới thiệu Ebook Tác giả Hoa Cười Với Tôi Thể loại Ngôn Tình Nguồn Edit ZennyD Trạng thái Full Chương cuối Chương 11Giới thiệu truyện Truyện Thầy Ơi Em Ghét Thầy, trong xã hội hiện nay tình yêu thầy giò đã không còn lạ lẫm gì nữa, từ một tình thầy trò thiêng liêng cao quý chuyển sang tình yêu thầy trò rất dễ dàng cũng giống như tình bạn thân trở thành kẻ thù chỉ trong gang là một thầy giáo nghiêm nghị, rất khó tính hay nghiêm khắc với cô vì cô rất tinh nghịch hay chơi xỏ anh. Còn cô thì chỉ muốn ngay bây giờ đánh lão quái vật đó hiện ra nguyên hình. Hai người đấu mắt với nhau cũng khá lâu rồi nhưng không ai chịu thua ai, quyết định ngừng chiến trong hoà cùng hai người sau nhiều lần khiêu chiến với nhau đã nảy sinh tình cảm thầy trò với nhau, đối phương đều nói là lấy nhau chỉ vì để nhân gian bớt một tai hoạ, hai người lấy nhau là tốt Ebook Thầy Ơi Em Ghét Thầy – Hoa Cười Với Tôi FullEbook Thầy Ơi Em Ghét Thầy – Hoa Cười Với Tôi – Full Epub – FullEbook Thầy Ơi Em Ghét Thầy – Hoa Cười Với Tôi – Full Prc/Mobi – FullEbook Thầy Ơi Em Ghét Thầy – Hoa Cười Với Tôi – Full Pdf – Full
Cùng đọc truyện Thầy Ơi, Em Ghét Thầy của tác giả Hoa Cười Với Tôi tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Đô thị tình duyên tình hữu ý, ngược luyến tình thâm, tình yêu thầy trò, gian tìnhTác phẩm phong cách Thoải máiNhân vật chính Chu Đạm Đạm, Chu Dật ┃ Cùng với Lăng Linh, An NhượcEdit ZennyDBeta Thảo My, MimiConvert Tàng thư việnTừ lúc Chu Dật dạy học cho tới nay, tâm nguyện duy nhất của anh là giết chết tại chỗ tiểu quái vật Chu Đạm lúc Chu Dật dạy học cho tới nay, tâm nguyện lớn nhất của Chu Đạm Đạm là có thể đánh cho lão quái vật Chu Dật này hiện nguyên hình. Trải qua đại chiến 300 hiệp, Chu Dật mệt mỏi, Chu Đạm Đạm cũng muốn nghỉ đi ăn, vì thế hai người bọn họ quyết định đình chiến, giải quyết trong hòa vậy có thể nói rằng, Chu Đạm Đạm lấy anh là để nhân gian bớt đi một tai họa.[Trích lời thoại]Tôi vừa kéo tay ai đó vừa hoảng hốt kêu “Chu Dật!”Người nào đó điềm nhiên bất động, trả lời “Gọi là thầy Chu.”Tôi cười nói “Thật ra hai chúng ta là đồng tính luyến ái đó.”“……””Đừng vội, thầy họ Chu, em cũng họ Chu, chẳng phải đồng tính cùng họ luyến ái thì là gì?”Một học trò Chu Đạm Đạm cực kỳ vô sỉ, một thầy giáo Chu Dật âm hiểm gian năm sau, giáo viên và học sinh trường Nhất Trung mỗi khi nhớ tới hai người này, đều nhắc đến ba chữQuá đẹp đôi!
thầy ơi em ghét thầy