theo quy (tinh cúa pháp luât: (Ju tiên cap phép thäm dò, khai thác dung tà ctê :ung cap Sinh hoat; . Không gây kièt i nhiêm nguôn khi thuc hiêr thám dò khai thác sú tàl nguyên nuóc 'a nuóc thåi vào nguôn nutóc Khai thác nutdc dudi dà't ,rong mot /ùng không quá trü Iuqng khal thíu cúa vùng dó khi nuróc quy dinh cùa Pháp Iuât và Ðièu IG Tóng công W, các quy ché quån tri nQi bê dé dåm båo hoat dêng cùa Tông công ty duqc minh bach, hi?u quå; phân dinh rö trách nhiêm, quyen han cùa tùng Cá nhân Phu trách, cùa tùng dan vi. Xem xét các khoån dàu tu, viêc st dung nguon vón dàu tu cùa Tðng công ty theo I-IÐND ngày 23/9/2022 cúa Ban Kinh tê - Ngân sách HÐND tinh thâm tra clkl' thåo Nghi quyet Quyêt dinh chú trucyng chuyên dôi muc dích sú' dung rùng sang muc dích khác trên dia bàn tinh kèm theo các Tð trình sô: 119/TTr-UBND ngày 16/8/2022, 149/TTr-UBND ngày 13/9/2022 UBND tinh Quång Ngãi, Theo danh y Tuệ Tĩnh Nguyễn Bá Tĩnh: "Bệnh tình chí là do tình hướng vào cái gì đó, chí hướng vào một cái gì đó mà sinh bệnh. Tài khoản. Đăng ký / Đăng nhập . Kính gùi: Hêi dông nhân dân tinh Bäc Ninh. Theo dê nghi cüa Sð Nông nghiêp và Phát triên nông thôn tai tð trình sô 1644/TTr-SNN ngày 21/11/2018 vê chính sách hô trq phát triên sån xuât nông nghiêp trên dia bàn tinh Bäc Ninh; CJy ban nhân dân tinh kính trình Hêi dông nhân dân tinh Quy dinh hô trq Ủy ban Pháp luật, Văn phòng Quốc hội và Tổ chức Hanns Seidel tại Việt Nam phối hợp tổ chức Hội thảo "Bảo đảm tính thống nhất của dự thảo Luật Đất đai (sửa đổi) với một số luật có liên quan". 06/10/2022 Lấy ý kiến nhân dân về Dự án Luật đất đai (sửa tlxngNm. Vũ Niên Dương tỏ ý muốn đưa cô về, nhưng lại bị từ chối. Thực ra Âu Dương Đình Đình vốn muốn đến một nơi nên bắt taxi. Tại nghĩa trang, giờ này đang là giữa trưa cũng ít ai lui tới, cô đi chậm rãi trên tay cầm hai bó hoa cúc trắng Âu Dương Đình Đình đã mua lúc nãy. Vào sâu bên trong, có hai phần bia mộ nằm cạnh nhau. Trên hai tấm bia khắc tên - Âu Dương Trấn, tấm còn lại khắc Đình Phùng Thu. Phía trên còn để hai bức ảnh trắng đen của người đàn ông và người phụ nữ dù ảnh đã cũ nhưng vẫn không che giấu được vẻ đẹp tuyệt mĩ của hai người. Âu Dương Đình được thừa hưởng vẻ đẹp đến từ mẹ nhưng cô lại có đôi mắt sắc bén giống ba mình. Cô rút chiếc khăn trong túi lau hai tấm bia, ánh mắt thoáng vẻ hiu quạnh. " Ba mẹ cô đến thăm hai người đây. " Âu Dương Đình Đình nhìn vào hai tấm bia, lẩm bẩm nói. " Đình Vũ đã khỏi bệnh, lần sau con dẫn nó đến thăm ba mẹ. " Âu Dương Đình Đình vẫn nói, đáp lại cô là một không gian yên lặng, kí ức cô quay trở lại hồi còn nhỏ cả nhà bốn người đang sống vui vẻ, ba hay cõng cô và Đình Vũ đi khắp sân mỗi khi ông không có vụ án, nụ cười ấm áp hiền từ của ông và ánh mắt dịu dàng của mẹ luôn khắc ghi trong tâm trí cô. Cô lặng lẽ đưa tay sờ lên sợi dây chuyền trên cổ mình , hình bóng của Tống Diễn Thần hiện lên trong đầu cô " Liệu con có đang đi đúng hướng không? " Âu Dương Đình Đình biết một khi đã dính vào Tống Diễn Thần sau này cô sẽ phải trả giá đắt . Ngồi một hồi lâu, cô hít sâu một hơi điều chỉnh lại cảm xúc, nhổ những cộng cỏ xung quanh ngôi mộ rồi đứng lên. Lúc cô xoay người phía sau lưng cô xuất hiện một đôi giày da của nam có chút hoảng hốt. Cô ngẩng đầu thấy người đàn ông ấy cũng đang nhìn cô, gương mặt điển trai còn đeo chiếc kính màu đen dưới ánh nắng toát lên một sự ấm áp . Nhưng đây là nghĩa trang, anh ta xuất hiện không một động tĩnh làm cô có chút giật mình. Nhìn anh ta có chút quen quen, anh ta gỡ kính ra cô liền nhớ ra đây là người đàn ông lần trước trong buổi tiệc đã va trúng cô ở hành lang - Ngụy Sơ Minh. Có điều gặp anh ta ở đây cô có hơi bất ngờ, cô cười " Trùng hợp quá, anh Ngụy! " Ngụy Sơ Minh thấy cô đã nhận ra mình, đôi mắt hiện lên ý cười " Không ngờ cô còn nhớ tôi, tôi không làm cô hoảng sợ đó chứ? " Ngụy Sơ Minh vốn đang đi thăm mộ lại không ngờ gặp cô ở đây, lần trước trong buổi tiệc anh ta không hiểu sao khi nhìn thấy cô anh đã thấy cô có gì đó rất đặc biệt nên anh ta mãi không quên được. " Với nơi dành cho người đã khuất như vậy, anh đi không một tiếng động như vậy có thể hù chết người đấy! " Âu Dương Đình Đình đùa một chút, nụ cười trên môi càng tươi hơn . Ngụy Sơ Minh bị nụ cười của cô làm cho ngây người, cô cười rất đẹp nụ cười của cô rất thuần khiết hàm răng trắng sáng, anh ta nói " Cô cười rất đẹp đấy !" Âu Dương Đình Đình chợt ngẩn người, hình như đã rất lâu rồi chưa có ai khen cô cười đẹp, lúc nhỏ ba mẹ cô cũng hay khen cô có nụ cười rất hồn nhiên nhưng biến cố xảy ra cướp mất be mẹ cô cũng cướp luôn nụ cười cô. " Cảm ơn! " Cô có chút bối rối gật đầu , nhìn đồng hồ " Nếu không có gì, tôi về trước nhé! " Âu Dương Đình Đình đeo túi xách lên vai đi lướt qua người Ngụy Sơ Minh, anh ta đột nhiên nói " Khoan đã...để tôi đưa cô về. Dù gì ở đây cũng vắng người rất khó bắt xe. " Dù gì đây cũng là nghĩa trang nên rất ít xe chạy vào, cô ngẫm nghĩ rồi gật đầu " Cảm ơn anh , Ngụy tiên sinh !" Trong mắt cô, Ngụy Sơ Minh tạo ấn tượng rất tốt bề ngoài trẻ trung bên trong lại ấm ấp tính cách ôn hòa nhã nhặn , nhìn sơ qua anh ta cũng là người có địa vị, từ đôi giày đến chiếc đồng hồ trên người anh ta cũng là món đắt tiền . Ngụy Sơ Minh mở cửa xe cho cô, sau đó vòng qua bên kia ngồi vào ghế lái khởi động xe " Sau này cô đừng gọi tôi là Ngụy tiên sinh nữa, cứ gọi là tên tôi là được! " Âu Dương Đình Đình hờ hững nói " Được! " Những hàng cây bên đường bị bỏ lại phía sau , Ngụy Sơ Minh lên tiếng " Cô và Tống Diễn Thần có quan hệ gì với nhau vậy ? " Âu Dương Đình Đình không biết giữa anh và cô có mối quan hệ như thế nào nữa, tình nhân chăng hay anh là mục tiêu của cô? " Tôi chỉ là công cụ ấm giường của anh ta! " Ngụy Sơ Minh thấy cô nói thẳng ra cũng sững lại nhưng rất nhanh khôi phục lại vẻ điềm tĩnh ,trong lòng anh nhói lên một cái " Vậy cô có yêu anh ta không ?" Câu hỏi của Ngụy Sơ Minh như mũi tên nhọn đâm vào tim cô, đó cũng là câu hỏi cô vẫn chưa có đáp án, liệu cô có yêu anh không? " Vậy nếu tôi nói yêu thì làm sao? " Âu Dương Đình Đình hỏi lại. " Nếu cô nói yêu, tôi sẽ chúc cô hạnh phúc nhưng nếu không thì cô đừng nên dính liếu đến Tống Diễn Thần nữa, anh ta không phải là người tốt. " Ngụy Sơ Minh thấy đèn đỏ, dừng xe lại nhân tiện xoay người nhìn cô, ánh mắt cực kì nghiêm túc. Âu Dương Đình Đình nhìn thẳng vào mắt anh ta " Tôi cũng không phải là người tốt . Những chuyện tôi làm anh sẽ không ngờ tới đâu. " Một lần nữa, Ngụy Sơ Minh bị câu nói của cô làm cho sững người, khóe miệng cong lên " Nhưng nếu tôi nói lỡ thích người không tốt như em thì làm sao? " Âu Dương Đình Đình bật cười " Anh thật biết đùa . " Nói xong cô không nhìn anh ta nữa, ánh mắt dừng ở ngoài đường. Ngụy Sơ Minh thoáng buồn bã thấy cô lảng tránh nên anh ta cũng không tiếp tục chủ đề này nữa tập trung lái xe . Trên đường đi cô chỉ mở miệng nói với anh địa chỉ, còn lại cả hai đều im lặng. Dừng xe trước cổng biệt thự, Âu Dương Đình Đình mở cửa xe xuống " Cảm ơn anh! " " Đừng khách sáo, sau này mời tôi một bữa là được! " Ngụy Sơ Minh cười khẽ. " Được thôi, tạm biệt? " Cô đóng cửa xe lại, đi thẳng vào trong đến khi cô vào trong nhà thì Ngụy Sơ Minh mới lái xe rời đi. Âu Dương Đình Đình vốn nghĩ Tống Diễn Thần chưa về nhưng khi thay dép xong cô lại thấy anh đi từ trên lầu xuống. " Em đi gặp Ngụy Sơ Minh à? " Giọng nói anh trầm ấm khàn khàn. Hai tay nắm chặt túi xách " Chỉ vô tình gặp nhau, nên anh ta đưa tôi về !" Tống Diễn Thần đi đến trước mặt cô, thân hình to lớn đứng trước mặt cô ánh mắt thăm dò , Âu Dương Đình Đình hoảng hốt, muốn tránh ánh mắt của anh nhưng đôi mắt sâu thẳm của anh khiến cô say đắm, mùi hương quen thuộc của anh bọc lấy cơ thể cô. Cô muốn cúi đầu nhưng anh bất ngờ cúi xuống, tay giữ lấy gáy cô đặt môi anh lên đôi môi đỏ mọng của cô. Nụ hôn ập tới bất ngờ, túi xách trong tay cô rơi xuống. Cũng không phải là cô và anh chưa từng hôn nhau, nhưng nụ hôn này của anh rất dịu dàng lưỡi anh quấn lấy lưỡi cô trêu đùa hút hết mật ngọt trong khoang miệng cô, hai gò má cô bất đầu đỏ lên. Nụ hôn càng lúc càng mãnh liệt, anh cắn vào môi dưới cô một cái khiến cô khẽ kêu lên một cái sau đó anh buông cô ra. Đôi môi của Âu Dương Đình Đình có chút sưng đỏ còn bị tróc miếng da máu dần hiện lên. Tống Diễn Thần đưa tay lau vết máu trên môi cô " Sau này không được phép gặp cậu ta nữa! " Giọng nói của anh vẫn rất mềm mượt tựa như lông vũ nhưng lại có chút mệnh lệnh không thể phản kháng, lúc anh nhìn thấy cô bước ra từ xe của Ngụy Sơ Mình trong lòng liền khó chịu. " Sao anh bảo hôm nay về trễ? " Âu Dương Đình Đình nhặt túi xách lên , bây giờ vẫn chưa đến chiều tối mà anh đã về. " Công việc kết thúc sớm hơn dự tính! " " Tôi lên thay đồ đã! " Âu Dương Đình Đình gật đầu sau đó đi thẳng lên lầu. Cô đóng cửa phòng lại, lấy tay sờ lên môi mình, hơi ấm của anh còn lưu lại trên đó khiến tim cô đập loạn nhịp. Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Trong con say day anh da den ben em cuong quayDoi tay ngoan, em om ap con sayDoi moi em ai khe hon lenMat moi nay xin nguoi cu cuon dem hom do, anh chot thay trai tim nhe rungCon tim nhu muon noi tieng yeu emNhung khong cho phep trai tim kia biet lung layVi tinh do chi thoang 1 dem roi xa khuat moTinh 1 dem roi xa tit moTrong con mu quang, anh va em, ta gap nhauDen khi binh minh, minh lai xa ngay mai, duong ai nay veChot nhan ra, la trao qua nhieu, nhu 2 tinh yeuAnh gio day nhu nguoi dien buoc ra tu con dem troi qua, anh van mai khong quen duoc emMong sao con say nhanh chong den day cung anhCho anh duoc thay tieng noi em, bong dang emDu 1 phut giay tinh gio day sao em da khuat noi naoDe lai minh anh trong can phong toi don coiNay nguoi tinh oi mong em hieu thau cho con dauTinh giac, dem ngay anh nho em nguoi tinh oi, nguoi dang chon naoNguoi tinh oi nguoi dau mat roiNghe tim anh gao thetAnh chi mong, dem dung tanSang sau binh minh, dung voi len thoi gian oi! Xin dung laiChot nhan ra, tinh yeu co that, khong nhu minh sayAnh la ai, em la ai?Co sao minh den ben nhau?[Repeat]Tinh 1 dem roi xa khuat moTinh 1 dem roi xa tit moTrong con mu quang, anh va em, ta gap nhauDen khi binh minh, minh lai xa thoi gian oi! Xin dung laiChot nhan ra, tinh yeu co that, khong nhu minh sayAnh la ai, em la ai?Co sao minh den ben nhau?Anh la ai, em la ai?Co sao minh den ben nhau?

tinh mot dem voi quy ba