Thông tin truyện Ngày Mai Vẫn Còn Yêu Em. Bạn đang theo dõi truyeen Ngày Mai Vẫn Còn Yêu Em của tác giả Mộng Tiêu Nhị rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào Ngày Mai Vẫn Còn Yêu Em - Chương 3 Không phải ăn cơm, mà là đinh, thủng luôn dạ dàyEditor HèngBeta Song NgưBùi Ninh tự phối tây trang cùng áo sơmi. Ngày Mai Vẫn Còn Yêu Em . Chương 3: Không phải ăn cơm, mà là đinh, thủng luôn dạ dày . Các chương truyện đang đọc Intro: G D C D Bm C Am Dsus4 D. Yêu G em như thuở Em nào. Tình Am yêu còn biên đầy trang D7 giấy. Yêu Bm em như thuở Em nào. Tình Am yêu còn đong đầy trang D7 sách. Dù G biết trái tim đã Em già. Mà Am những thiết tha chẳng D7 nhòa. Tình G cũ vẫn nghe ấm Em nồng. Gọi C tên nhau lúc cô Bm đơn. Em Vẫn Còn Yêu, Lều Phương Anh Tải download 320 nhạc chờ Em Van Con Yeu,Leu Phuong Anh Phát hành bộ single đôi "Nếu biết trước - Em vẫn còn yêu" vào đúng dịp sinh nhật của mình vào ngày 31/08/2011. Bạn đã vượt mức giới hạn download một ngày. Vui lòng trở lại vào ngày mai. Chờ cô, yêu cô, là việc riêng của anh. Một câu tóm tắt: Anh ngoài lạnh trong nóng, lại không lãng mạn, điều lãng mạn duy nhất chính là, trong lòng anh, trước sau vẫn là em. ___Trích dẫn trong truyện____ Diệp Tây Thành: "Đây là Bùi Ninh. Ngày Mai Vẫn Còn Yêu Em - Chương 2 Những bức thư cô viết cho diệp tây thành mấy năm trướcEditor HèngBeta Song NgưTắt điện thoại, Bùi Ninh thở phào. Ngày Mai Vẫn Còn Yêu Em . Chương 2: Những bức thư cô viết cho diệp tây thành mấy năm trước s86QxfV. Dịch Anh ĐàoBeta Cá nhỏBùi Ninh gần như là chạy từ thang máy ra, khoảnh khắc cửa mở ra đó cô liền sững sờ, Diệp Tây Thành đang đeo tạp dề, đúng lúc đang bê đồ ăn từ trong bếp người nhìn nhau mấy giây, Diệp Tây Thành "Vẫn còn đứng ngây ra đó làm gì?"Bùi Ninh bước vào phòng sau đó đóng cửa lại, trước tiên gạt hết mấy cái suy nghĩ phức tạp sang một bên, hoài nghi hỏi anh "Làm sao mà anh lại biết được mật mã nhà tôi?"Diệp Tây Thành liếc nhìn, không trả lời câu hỏi của cô "Rửa tay ăn cơm." Sau đó đặt đồ ăn lên bàn rồi lại quay người vào phòng teen hayBùi Ninh đổi dép đi trong nhà rồi đi thẳng vào phòng bếp "Hỏi anh đó, sao anh lại biết được mật mã?"Diệp Tây Thành cầm đũa sau lại bê cơm lên, vẫn không trả lời Ninh đứng trước mặt anh không để cho anh đi "Anh nói chuyện đi chứ."Diệp Tây Thành nhìn cô một lúc rồi hỏi "Em nói xem."Bùi Ninh chỉ nghĩ được một khả năng duy nhất, "Đoán sao?""Biết rồi còn hỏi." Diệp Tây Thành đi vòng qua người cô, lại giục "Đi rửa tay đi."Bùi Ninh không đi rửa tay, quay người, "Sao anh đoán được mật khẩu chứ?"Diệp Tây Thành đã ngồi xuống và bắt đầu ăn cơm, nếu như là trước đây cô sẽ không hỏi những câu hỏi ngốc nghếch như vậy, chắc là hôm nay đang không ở trong trạng thái bình thường, anh ngước mắt lên nói "Ngày quan trọng đối với em, chính là cái đó."Anh không phải đoán đúng ngay lần đầu tiên, có ba cơ hội nhập, lần cuối cùng mới nhập ngày sinh nhật của bố mẹ cô, còn có cả sinh nhật của cô đây cô đã từng nói qua mật khẩu máy tính của cô, khi đó là tổ hợp tháng, mật khẩu của cô tính tới tính lui cũng chỉ quanh quẩn mấy tổ hợp đó, đều liên quan đến bố mẹ, như vậy cô mới có thể cảm nhận được chút tình thương của cha Ninh nhìn anh "Anh còn nhớ sao?" Đã mười mấy năm trôi qua rồi, khi đó cô chỉ thuận miệng nói mà hỏi như vậy dĩ nhiên Diệp Tây Thành sẽ không trả lời, anh chậm rãi ăn Ninh xoa dịu bầu không khí có chút xấu hổ, "Xem ra tôi phải đổi mật khẩu mới mới được, nếu không ngày nào đó trở về nhà đột nhiên phát hiện trong nhà có thêm một người, không khỏi sợ hãi mà ngất đi mất? Như vậy sẽ ảnh hưởng đến ngày hôm sau đi làm."Diệp Tây Thành "Đổi hay không đổi cũng như nhau cả thôi, đổi rồi vẫn phải nói với anh, anh sắp chuyển vào đây rồi."Bùi Ninh đã vào phòng bếp rửa tay nên cô chỉ nghe rõ nửa câu sau, cô lau khô tay sau đó uống nửa cốc nước sôi để nguội bình phục lại mới đi ra bàn tối không phong phú cho lắm, một mặn một chay còn có thêm một bát Ninh ngồi xuống, "Anh làm sao?" Bây giờ anh còn biết nấu ăn sao? Diệp Tây Thành "Gọi bên ngoài." Đây là đồ ăn anh tự gọi bên ngoài, vốn dĩ là không định cho cô ăn, chẳng qua lúc nãy lỡ cầm đi bức ảnh của cô nên giờ chia cho cô chút Ninh rất kỳ quái sao anh chỉ gọi phần ăn của một người chứ? Sau đó cô cũng không thuận miệng nói "Nhìn thấy anh mặc tạp dề nên cho là anh làm." Các món ăn đều được bày lên đĩa nhà cô, cô lại không nhìn thấy hộp đóng Tây Thành nói thật "Anh không biết làm." Mặc tạp dề là do lúc nãy đang dọn dẹp dở ở phòng ngủ dưới lầu, anh chưa kịp cởi ra cô đã quay Ninh vốn dĩ là muốn nghe anh giải thích vì sao anh lại mặc tạp dề, kết quả nửa ngày trời anh cũng không lên tiếng, cô cũng không hỏi nữa, cúi đầu im lặng ăn xảy ra trước đó cô không muốn nhắc nữa, Diệp Tây Thành càng không muốn hỏi Ninh đột nhiên nhớ ra, "Lúc nãy anh quay xe lại gọi tôi có phải là có chuyện gì không?"Diệp Tây Thành không nói thật "Đã để thư ký xử lý rồi."Bùi Ninh "à" một tiếng, sau đó cũng không nói gì Tây Thành ăn nhanh hơn cô, anh để lại hơn phân nửa chỗ đồ ăn cho cô, ăn xong anh cũng không rời khỏi bàn ăn, mở điện thoại xem tin Ninh nhìn chỗ đồ ăn ở trong đĩa, "Tôi không ăn hết nhiều như vậy."Diệp Tây Thành đầu cũng không thèm ngẩng, "Ăn không hết thì anh ăn."Cuối cùng Bùi Ninh cũng ăn hết các món ở trong đĩa, cô vừa buông đũa xuống thì Diệp Tây Thành cũng đặt điện thoại xuống, "Ăn xong rồi.""Ừ." Bùi Ninh chuẩn bị thu dọn bàn ăn, Diệp Tây Thành ra hiệu cho cô ngồi xuống, "Có điều muốn nói với em."Bùi Ninh "Nói gì cơ?" Đột nhiên cô lại cảm thấy có chút căng Tây Thành "Mật khẩu thang máy em không cần đổi nữa, đổi rồi em vẫn phải nói với anh."Bùi Ninh không rõ tại sao "Hả?"Diệp Tây Thành "Nhà này là của anh."Anh nói quá vội vàng, Bùi Ninh một chút chuẩn bị cũng không có, "Nhà...!của anh?" Cảm xúc trong lòng không dễ gì mới cố kìm nén lại bây giờ lại bắt đầu lại trào dâng như cơn đại hồng thủy cuộn trào mãnh Tây Thành vân đạm phong khinh* "Ừ."Vân đạm phong khinh đại loại gió thổi phất phơ mây nhẹ trôi, này có thể hiểu là anh vẫn bình tĩnh như không có gì xảy ra á.Một lúc sau Bùi Ninh mới hỏi "Vậy bây giờ anh ở đâu?"Diệp Tây Thành "Công ty.""Anh chỉ có mỗi căn chung cư này sao?""Có nhiều, không ở đến."Bùi Ninh nhìn anh, trong lòng đã quyết "Ở công ty không thuận tiện như ở nhà, anh trở về đi, tôi thuê chung cư khác là được rồi, căn hộ này cũng quá lớn rồi, một mình tôi ở cũng có chút sợ hãi."Cô nói "Ngày mai vừa vặn có thời gian rảnh, tôi sẽ đi xem phòng."Diệp Tây Thành "Em ở đây đi, ở chỗ khác anh không yên tâm."Trong lòng Bùi Ninh chua xót như uống mấy chai giấm, giọng cô rất nhỏ và hơi khàn "Không sao đâu, những chung cư tốt an ninh đều không tệ."Diệp Tây Thành hỏi ngược lại "Tốt hơn chỗ của anh sao?"Bùi Ninh không tranh cãi thêm nữa, chỉ nói "Vậy anh về nhà ở đi, tôi sẽ thuê một căn phòng nhỏ hơn ở trong tiểu khu này."Diệp Tây Thành không trả lời, chỉ nói với cô "Ngày mai công ty không có việc gì, anh sẽ đi leo núi cùng em."Nghe Diệp Tây Thành nói muốn đi leo núi cùng cô, Bùi Ninh chưa nghĩ đã từ chối "Không cần đâu, tôi đã hẹn với bạn rồi."Vẻ mặt của Diệp Tây Thành hơi thay đổi "Bạn? Người hôm nọ cùng ăn cơm sao?"Bùi Ninh "Ừ, sớm đã hẹn nhau rồi."Diệp Tây Thành gật đầu, sau đó lại nói "Sau này hẹn với bạn thì nói trước với anh một tiếng."Bùi Ninh "..."Diệp Tây Thành luôn có thể đem những lời vô lý nói ra một cách vô cùng đường hoàng "Nếu như công việc anh sắp xếp cho em trùng với thời gian hẹn của em như vậy sẽ không phải làm chậm trễ việc của em sao?"Cưỡng từ đoạt lý, Bùi Ninh chỉ có thể đáp lại "Lần sau tôi sẽ chú ý."Diệp Tây Thành đứng dậy định dọn dẹp bát đũa "Để tôi làm, anh đi phòng khách ngồi đi." Bùi Ninh cầm bát mấy cái bát không có gì phải khách sáo, Diệp Tây Thành đưa tạp dề cho cô, anh đi tới phòng khách xem Ninh dành rất nhiều thời gian ở trong bếp, thất thần, ngẩn phòng Tây Thành nhìn thời gian, chỉ có hai cái bát và hai cái đĩa mà đã qua hơn 20 phút rồi vẫn chưa thấy cô 10 phút nữa rốt cuộc Bùi Ninh cũng ra, cô ngồi sô pha bên nay nhiều chuyện xảy ra cùng một lúc như vậy cho dù có chạy trốn cũng không có nghĩa cũng cảm nhận được rằng Diệp Tây Thành không xem TV mà đang đợi Tây Thành hỏi "Có mệt không?"Bùi Ninh "Vẫn ổn, không mệt."Diệp Tây Thành bỏ điều khiển trong tay sang một bên "Vậy nói với anh vài câu đi."Bùi Ninh ra hiệu cho anh nói, cô có linh cảm rằng những điều anh sắp nói chắc chắn sẽ liên quan đến ngôi nhà."Diệp Tây Thành lại cầm lấy chiếc điều khiển vừa đặt xuống, điều chỉnh âm thanh TV nhỏ lại, nhìn cô "Về sau anh sẽ sống ở đây, phòng ngủ ở lầu dưới vừa nãy anh đã dọn dẹp xong rồi, như vậy sẽ không ảnh hưởng đến em."Mặc dù trong lòng đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng trong lòng Bùi Ninh vẫn sửng sốt "Anh...muốn sống ở đây?""Ừ." Diệp Tây Thành không giải thích nhiều, "Em lên lầu nghỉ ngơi đi."Nhìn ánh mắt của anh không giống như nói đùa, từ trước đến nay anh cũng chưa bao giờ nói đùa với cô, cô hỏi "Anh định khi nào sẽ chuyển qua đây?"Diệp Tây Thành "Tối nay." Biết rõ nhưng vẫn cố hỏi "Sao vậy?"Bùi Ninh cố gắng hết sức để tỏ ra bình tĩnh "Có thể cho tôi thời gian hai ngày được không? Ngày mai tôi sẽ đi tìm phòng sau đó chuyển đi."Diệp Tây Thành yên lặng nhìn cô, Bùi Ninh bị anh nhìn đến thất thần, cô nói "Diệp Tây Thành, tôi..." Những lời sau chưa kịp nói đã bị anh cắt ngang, giọng anh rất nhẹ nhàng "Em vẫn biết tên tôi là gì sao?"Mắt Bùi Ninh có chút chua xót, cô quay mặt lại không nhìn anh Tây Thành từ đầu đến cuối vẫn luôn nhìn cô, cái cảm giác oán hận xen lẫn nhớ nhung này không thể nào nói rõ được, ở một khoảnh khắc nào đó có thể là oán, nhưng đa số thời gian còn lại chính là những lời lúc bình thường anh làm thế nào anh cũng không thể nói ra, nhưng bây giờ cô ấy cần những niềm tin này chống đỡ để làm sao có thể bước hầu anh chuyển động, trông anh có vẻ lo lắng "Sau khi em về nước anh không vội vàng bày tỏ thái độ với em là cho em thời gian để em có tâm lý chuẩn bị, không phải...không yêu đây anh đối xử với em như thế nào bây giờ vẫn như vậy."Anh thậm chí còn không biết lãng mạn là gì, nghe thấy anh một lần nữa nói ra chữ "yêu" có biết bao khó khăn, Bùi Ninh cảm thấy ngột ngạt, căng cứng đến mức khó nãy ở trong phòng bếp rửa bát cô vẫn luôn nghĩ, nếu như bố mẹ cô còn sống, nếu như ông bà đều khỏe như mối quan hệ của cô và Diệp Tây Thành không phải là người được giúp đỡ và người giúp đỡ, nếu như nhà anh chỉ là một gia đình bình như không sáu năm chia cách đó, không có sáu năm coi nhau như người xa và Diệp Tây Thành sẽ thế nào?Có phải là đã sớm kết hôn không?Nếu như ban đầu mọi chuyện đều tốt đẹp, có lẽ cô và Diệp Tây Thành căn bản sẽ không biết nhau, không quen nhau cũng tốt, ít nhất không có gì phải lo nếu Diệp Tây Thành cũng có một mối tình cho riêng mình vào lúc cô đang phải là cô cùng Diệp Tây Thành sẽ tiếp tục làm người xa lạ lướt qua đời nhau?Về sau anh sẽ có một gia đình hạnh phúc của riêng mình, mà cô cũng sớm kết hôn sinh họ cũng giống như hầu hết những mối tình đầu của các cặp đôi nam nữ khác, yêu nhau cuồng nhiệt nhưng cuối cùng vẫn phải chia xa, yêu nhau cả một thời thanh xuân rồi cũng dùng cả thanh xuân còn lại để quên đi thực tế lại không phải như vậy...Diệp Tây Thành đem TV tắt đi, phòng khách rộng như vậy chỉ còn lại tiếng thở của hai lúc sau anh nói "Năm ngoái anh gọi điện thoại cho em, khi đó em cùng Hạng Dịch Lâm mới chia tay nhau được hai tháng, bố mẹ anh vẫn không đồng ý việc chúng ta ở bên nhau, anh cũng không muốn làm khó em, vì vậy cái gì cũng không biết em để ý nhất chính cái nhìn của bố mẹ anh, vì vậy anh cũng kiên trì cho đến khi họ đồng ý, sáu năm rồi, bọn họ cuối cùng cũng đồng tại bố mẹ anh không phản đối nữa, em cũng gần như bước ra được khỏi đoạn tình cảm đó, vậy thì anh sẽ đem những lời chưa nói đó nói lại với em Ninh Ninh à, em và anh không cần trở về trước đây, trở về trước đây để làm gì chứ? Hai người ở bên nhau không phải nên là cùng nhau trải qua hiện tại và tương lai sao?"Bùi Ninh nhìn về phía TV, cách màn hình gần như vậy mà cô không nhìn rõ được bức tranh trước mắt là gì, mắt cô dần dần mờ đi, chỉ còn lại một giọt lệ trắng đục. Diệp Tây Thành nói rõ hết những lời trong lòng mình "Ninh Ninh à, anh đã sớm không còn trách em anh đều đã nói hết với anh,tất cả mọi chuyện anh đều đã biết hết rồi."Lúc ban đầu cô đi cầu xin bố anh, nhưng ông không đồng ý, sau đó cô lại cầu xin mẹ anh, cô thương lượng với mẹ anh, nếu như có thể thi đậu đại học Harvard, bà có thể nào giúp cô đi thuyết phục bố anh để ông đồng ý cho hai người ở bên nhau không?Khi đó điều duy nhất cô có thể thay đổi đó chính là biến bản thân mình trở nên ưu tú hơn, có thể phù hợp với trình độ bằng cấp của anh là sau những nỗ lực ấy cô vẫn trượt đó anh nghe Tề Cận Châu nói tình yêu là không thể chạm vào một khi chạm vào là sẽ mất hàng đầu tư bọn họ có một cô gái người Trung Quốc, chuyên ngành cao học rõ ràng là rất tốt, nhưng vẫn không từ bỏ nhất quyết muốn thi vào Harvard, ngoại trừ làm các dự án ra còn phải chú ý thêm các môn học, mỗi ngày thời gian nghỉ ngơi chỉ có khoảng ba đến bốn tiếng, cô nói nếu như thời gian có thể dừng lại thì thật tốt, nếu không thì ước gì một ngày có đến 48 đôi khi không phải bạn cứ cố gắng thì sẽ đạt được kết quả như mong muốn, cô đã mấy lần viết đơn xin vào Harvard nhưng đều không được nhận, có những lúc gần như là sụp đổ, có lần sau giờ tan làm cô ngồi khóc một mình ở trong văn phòng, khóc đến không kiềm chế được bản đến rất lâu về sau anh mới biết cô gái đó chính là Ninh Ninh của sau này bố anh biết được giao hẹn của cô cùng với mẹ anh ông không những không cảm động mà còn khéo léo nói rằng không phải là do vấn đề bằng đó cô mới thực sự hiểu được ý của bố anh là gì, bố anh dùng phần lớn thời gian để làm thương nhân nên suy nghĩ rất thực tế, tình yêu nam nữ không thể mài ra cơm mà ăn, thứ ông để ý nhất chính là gia đó, không có sau đó từ lúc đó, cả người cô giống như bị rút hết toàn bộ gân cốt, cô với anh giống hệt như hai đường thẳng song song không có điểm giao Ninh không nói, nước mắt đã chảy dài trên khuôn mặt cô."Ninh Ninh." Diệp Tây Thành gọi tên Ninh hoàn hồn nhìn về phía Diệp Tây Thành, cô mở miệng, "Diệp Tây Thành, em..." nói rồi cô nghẹn Tây Thành nói thay lời cô "Em muốn nói gì anh đều biết hết, những chuyện đã qua không còn quan trọng thử tiến về phía trước một bước, thử sống chung với anh, mọi chuyện không khó như em vẫn nghĩ."Ánh mắt nóng bỏng của anh giống như rút tơ lột kén, cẩn thận từng li từng tí cởi bỏ đi từng lớp hoang vắng lạnh lẽo bao năm qua trong trái tim cô để nó có thể nhìn thấy hơi ấm một lần người anh đứng dậy, tiến về phía cô một chút, nắm chặt lấy bàn tay cô "Ninh Ninh, có thể một lần nữa quay đầu lại vì anh, được không em?"Anh đặt mình vào vị trí thấp như vậy để nói chuyện cùng cô, trái tim của Bùi Ninh giống như bị dao cứa lúc này chuông cửa trong nhà vang lên, Bùi Ninh sững sờ, bây giờ hình thành một phản xạ có điều kiện, phản ứng đầu tiên của cô cho rằng là Hạng Dịch Lâm lại quay Tây Thành "Là tài xế đưa hành lý của anh ở lầu trên anh ở lầu dưới, anh không yêu cầu em ở bên anh ngay bây giờ, chỉ là thử sống chung với nhau."Chuông cửa vẫn reo, Diệp Tây Thành không đi mở cửa mà lại nhìn về phía Bùi Ninh, giao toàn bộ quyền quyết định lại cho lặng lẽ nhìn cô, ánh mắt thâm tình và chuyên chú, chuyên chú đến mức có thể khiến cô tan chảy.. Tác giả Thể loại Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện SủngNguồn thái Đang raSố chương 49Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 10 tháng trước Nội dung tóm tắt Truyện kể về mối tình đầu của Bùi Ninh và Diệp Tây Thành. Nam chính là một tổng tài lạnh lùng nhưng với cô lại rất chân thành. Sau khi chia tay, anh vẫn đợi đến 6 năm và cuối cùng hai người được đoàn tụ. Tình của họ là tình yêu chân thành, không cần đưa ra các thể hiện trước mặt người khác. Ngoài việc muốn kết hôn, Diệp Tây Thành chỉ muốn trở thành con rể của gia đình Bùi. There is no excerpt because this is a protected post. CHƯƠNG 5 DÙNG ẢNH CÔ LÀM MÀN HÌNH KHOÁ Diệp Tây Thành buông di động, thong thả ung dung uống canh, thỉnh thoảng nhìn Bùi Ninh. Bùi Ninh ngẫu nhiên ngẩng đầu, tầm mắt tầm mắt đột nhiên không kịp phòng bị nhìn nhau, sau đó cô đảo mắt đi. Sau khi uống canh xong,Continue reading “NGÀY MAI VẪN CÒN YÊU EM- CHƯƠNG 5” CHƯƠNG 4 DIỆP TÂY THÀNH PHÁT HIỆN MẤY BỨC THƯ BỊ MẤT Do trời mưa to nên xe chạy chậm lại, bình thường lộ trình từ hai mươi phút đã trở thành bốn mươi phút. Sườn mặt Bùi Ninh vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, ngoại trừ mấy hạt mưa như pha lêContinue reading “NGÀY MAI VẪN CÒN YÊU EM- CHƯƠNG 4” CHƯƠNG 3 KHÔNG PHẢI ĂN CƠM, MÀ LÀ ĐINH, THỦNG LUÔN DẠ DÀY Editor Hèng Beta Song Ngư Bùi Ninh tự phối tây trang cùng áo sơmi cho Diệp Tây Thành, do quá tập trung nên khi cửa phía sau truyền đến tiếng mở cửa, doạ cô nhảy dựng, đột nhiên xoay người, người điContinue reading “NGÀY MAI VẪN CÒN YÊU EM- CHƯƠNG 3” CHƯƠNG 2 NHỮNG BỨC THƯ CÔ VIẾT CHO DIỆP TÂY THÀNH MẤY NĂM TRƯỚC Editor Hèng Beta Song Ngư Tắt điện thoại, Bùi Ninh thở phào nhẹ nhõm, sau khi nói Diệp Tây Thành và Hạng Dịch Lâm là bạn trai cũ, mẹ Tề không còn kiên trì tác hợp cô cùng Tề CậnContinue reading “NGÀY MAI VẪN CÒN YÊU EM- CHƯƠNG 2” CHƯƠNG 1 LÀM TRỢ LÝ CỦA DIỆP TÂY THÀNH Editor Hèng Beta Song Ngư Ngày đi làm đầu tiên, lúc tan tầm, Bùi Ninh nhận được điện thoại của cô bạn thân. “Ninh, tính tình của ông chủ hiện giờ của cậu như thế nào? Có ứng phó được không?” “Chưa nhìn thấy.” “Hả?Continue reading “NGÀY MAI VẪN CÒN YÊU EM- CHƯƠNG 1” NGÀY MAI VẪN CÒN YÊU EM Tác giả Mộng Tiêu Nhị Tình trạng đang sáng tác Thể loại hiện đại, nguyên sang, sủng ngọt, đô thị tình duyên, nghiệp giới tinh anh, 1vs1, HE Editor Song Ngư Tốc độ edit lết dần đều…. Nhân vật chính Bùi Ninh, Diệp Tây ThànhContinue reading “NGÀY MAI VẪN CÒN YÊU EM- MỘNG TIÊU NHỊ DROP” Bạn đang đọc truyện Ngày mai vẫn yêu em full miễn phí được cập nhật tại Hãy để lại bình luận và nhấn theo dõi để cập nhật các chương mới nhất của truyện Ngày mai vẫn yêu em này nhé. Sau khi kết thúc cuộc gọi, Bùi Ninh thở phào nhẹ nhõm, sau khi cô nói ra tên của Diệp Tây Thành và Hạng Dịch Lâm, mẹ Tề không còn kiên trì tác hợp cô cùng Tề Cận Châu hình di động đã tắt, căn phòng lại tối đen như nghĩ của cô bây giờ rất loạn, không tài nào ngủ được…Mãi cho đến tuần cuối cùng của tháng, ông chủ mới đi công tác trưa, Bùi Ninh nhận được điện thoại từ Diệp Đổng “Ninh Ninh, chiều nay có bận không?” Hãy tham gia Group cùng chúng mình trên Facebook để cùng tương tác nhé. Tình trạng 95 chương 19/02/19 Thể loại hiện đại, nguyên sang, sủng ngọt, đô thị tình duyên, 1vs1, HEEditor Song Ngư Nhân vật chính Bùi Ninh, Diệp Tây ThànhNam chính là vị tổng tài lạnh lùng nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi còn đối với cô là một tấm chân và cô là mối tình đầu của sau sau đó họ chia tay nhưng trong lòng anh vẫn luôn có cô chờ đợi cô vô điều cô có quay lại với anh, kết thúc sẽ như thế nào?Trích đoạn ngắnNhiều năm sau, Diệp Tây Thành làm khách mời talkshow kinh tế và tài chínhLúc gần kết thúc, MC hỏi anh một câu hỏi cá nhân "Nghe nói sau khi Diệp tổng chia tay mối tình đầu, vẫn luôn đợi cô ấy 6 năm? Sau đó cô ấy mới trở thành bà Diệp?"Diệp Tây Thành lại nói "Cắt đoạn này đi, không cần phát sóng."MC là bạn tốt của Diệp Tây Thành, nửa đùa nửa thật nói "Cho anh cơ hội thể hiện thâm tình trước mặt mọi người mà không cần sao?"Diệp Tây Thành "Tôi không cần thâm tình cho người khác xem."Chờ cô, yêu cô, là việc riêng của câu tóm tắt Anh ngoài lạnh trong nóng, lại không lãng mạn, điều lãng mạn duy nhất chính là, trong lòng anh, trước sau vẫn là dẫn trong truyện____Diệp Tây Thành "Đây là Bùi Ninh. Ở công ty tôi là thủ trưởng của cô ấy, ở nhà cô ấy lại là lãnh đạo của tôi."......Bùi Ninh không tự giác liền nghĩ nhiều, "Vừa nãy ở ngoài dạ tiệc, có mấy người thảo luận về anh, nói muốn anh làm con rể Thường gia, chính là Thường Liêm Gia sao?Diệp Tây Thành tuỳ ý lên xe "Anh cũng chỉ muốn làm con rể Bùi gia thôi."Nguồn

ngày mai vẫn còn yêu em